Thông báo nhỏ: TOÀN BỘ FIC ĐÃ ĐƯỢC GỠ PASS!
-Thông báo hết-
Không hẹn ngày tái ngộ
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Hắn trở về nhà, tắm rửa sạch sẽ rồi mở máy tính xem văn kiện mà thư ký Kim đã gửi cho hắn. Bởi vì mỗi ngày hắn đều tranh thủ về sớm nên tự nhiên lượng công việc cần hoàn thành phải để cho buổi tối.
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Cuối tuần, Hyuk Jae về nhà của mình. Thời tiết dạo này thất thường, Hyuk Jae có mua thuốc bổ cho ba cậu. Tiếp tục đọc “Quản gia của anh – Chương 29”
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Cuối tuần, Hyuk Jae về nhà của mình. Thời tiết dạo này thất thường, Hyuk Jae có mua thuốc bổ cho ba cậu.
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Chuyện Hyuk Jae đi gặp Seo Mun Seok, mọi người ở đây đều biết.
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Seo Mun Seok im lặng mười giây, sau đó vui vẻ cười.
Lão Seo suy nghĩ gì đó, sau đấy áp lên tấm kính thủy tinh, Hyuk Jae cũng sát lại gần.
Hyuk Jae gọi điện báo cho phía cảnh sát xác nhận.
Chung cư số 8, khu A9, lầu 3, phòng 398, chủ nhân căn hộ quả thật là Elly Shim, cùng sống với một người khác là Eric Kim. Căn hộ được mua từ năm năm trước nhưng bảo vệ chưa từng gặp chủ nhân của căn hộ 398 đấy!
Nửa tháng trước, Eric Kim từ nước ngoài trở về!
Eric Kim chính là tên tiếng Anh của Kim Sang Hong.
Hyuk Jae khó hiểu. Cậu chào tạm biệt người bảo vệ rồi ra khỏi chung cư. Lúc này, Hyuk Jae đi qua một con hẻm nhỏ, đột nhiên từ bên trong có một người bước ra.
…
Dong Hae trở về nhà sau khi đến Sở cảnh sát. Hắn nhận tin tức rằng lão Kim có một căn hộ chung cư và Hyuk Jae đã đến đó.
Cứ tưởng cậu đã về rồi nhưng khi hắn vào nhà, Han Kyung lại báo cậu vẫn chưa về.
Han Kyung lái xe chở Dong Hae đến khu chung cư số 8. Trên đường đi, Dong Hae đã gọi cho cậu, thế nhưng điện thoại của cậu lại được Ryeo Wook nhận, nói rằng cậu để quên điện thoại ở nhà!
Bảo vệ bên đó xác nhận khoảng nửa tiếng trước, Hyuk Jae đúng thật là có đến đây. Sau khi nghe nói Kim Sang Hong không còn trở về đây từ một tuần trước thì cậu đã rời khỏi.
Dong Hae cùng Han Kyung chạy đến đó. Hẻm nhỏ vừa đủ một người đi, đường xuống dốc vừa nhỏ vừa quanh co. Thêm vào đó, vì đoạn đường này đang trong quá trình sửa chữa đường dây điện cho nên hai bên đường không hề có bất kì CCTV nào hoạt động.
Dong Hae tức giận đá vào cột điện ven đường. Điều hắn lo lắng nhất có lẽ đã tới.
Kim Sang Hong không tính nợ trên người hắn, mà lại bắt cậu. Lão già chết tiệt đó đã bắt Hyuk Jae đi rồi!
Dong Hae chán nản nhưng hắn vẫn đưa mắt nhìn quanh, hi vọng có thể tìm kiếm được thứ gì đó có thể giúp ích.
Đáy mắt hắn quét qua cửa kính của công ty ở hướng bên kia.
Loại kính đó được thiết kế đặc biệt, chỉ có bên trong nhìn được bên ngoài, mà hướng nhìn vừa vặn chiếu thẳng đến con hẻm này.
Nếu may mắn, camera ở đó có thể ghi lại chút manh mối.
Người bên cảnh sát sau mười phút thì đến. Dong Hae kể lại tình hình và nói về ý kiến của mình khi nhìn thấy tòa nhà đối diện. Hai vị cảnh sát cũng rất phối hợp, cùng hắn và Han Kyung đi đến tòa nhà kia.
Bảo vệ thấy có cảnh sát đến liền gọi người quản lý. Người quản lý họ Kim, có vẻ rất hiểu chuyện, vô cùng hợp tác.
Tầng ba của tòa nhà là một ngân hàng nên chắc chắn phải có camera quan sát. Sau khi kiểm tra CCTV, bọn họ phát hiện manh mối mới.
Đúng như người bảo vệ kia nói, từ trong hẻm có người gọi Hyuk Jae. Chỉ thấy được đôi giày da màu đen cùng quần tây dài, không thể nhìn thấy khuôn mặt của người đó vì quá tối.
Thông tin thu thập chỉ có bao nhiêu đó, Hyuk Jae được cảnh sát xác nhận không phải mất tích nên hai vị cảnh sát không tiếp tục điều tra nữa.
Dong Hae vừa định gọi cho Jung Soo thì lại nhận được cuộc gọi từ anh ấy.
Hyuk Jae ở Cục cảnh sát.
Dong Hae vội vàng phóng như bay đến đó.
Nhìn thấy Hyuk Jae đang vui vẻ nói chuyện cùng Jung Soo, Dong Hae thở phào nhẹ nhõm. Sau đó không nói tiếng nào, kéo cậu ra ngoài.
Ba? Dong Hae nhíu mày trầm tư. Hóa ra người đàn ông lạ trong con hẻm kia là ba của cậu ấy. Khó trách Hyuk Jae lại đi theo dễ dàng.
Hyuk Jae bật cười.
Trong phòng họp nội bộ, Jung Soo, Hyuk Jae, Dong Hae, Si Won cùng Sở trưởng Choi Si Il đều có mặt.
./.
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Hee Chul im lặng không đáp nhưng ánh mắt y đượm buồn.
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Mà tình huống của lão Kim ở Tây Tạng lại hết sức buồn cười. Đường đường là ông trùm ma túy, vậy mà bị trộm móc túi lúc nào không hay. Tiếp tục đọc “Quản gia của anh – Chương 25”
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Phía cảnh sát đã theo dõi đường dây này đã lâu, nay lại phát hiện bọn chúng làm một cuộc làm ăn lớn, cho nên rất vui vẻ, tập trung lực lượng, vũ khí và phương tiện vận chuyển, chỉ chờ đến ngày thứ ba.
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Sau khi lão đưa cây gậy cho người đàn ông kia, Dong Hae vỗ tay.
– Bác càng ngày càng giỏi. Xem ra trận đấu thường niên lần này, con thua bác rồi. Tiếp tục đọc “Quản gia của anh – Chương 23”
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Hyuk Jae đã kiểm tra, vết thương không sâu, viên đạn chỉ sượt qua vai. Nhưng cố tình lại là vai trái.
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Thế là bọn họ thay phiên nhau đẩy xe. Đến mười giờ rưỡi, Dong Hae nói cậu về nhà trước để chuẩn bị bữa trưa cho mọi người.
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Trường Giang có thể coi như đường ranh giới tự nhiên giữa Tứ Xuyên và khu tự trị Tây Tạng. Và con sông này hiển nhiên trở thành con đường trọng yếu cho việc giao hàng.
Tác giả: Spencer Ape
Beta: Hi Xuyến Chi
Lão Kim cười nhìn cậu.
– Bác biết, con vốn tò mò về chúng ta. Tiếp tục đọc “Quản gia của anh – Chương 19”